Thursday, August 20, 2009

Chiều



Hôm nay chiều xuống lòng hoang lạnh
Một mãnh đời qua sao qúa mau
Nắng xế bên đồi thương nhớ lạ
Thương mình năm cũ tuổi xuân xanh

Ngày ấy sao chiều đẹp như thơ
Có mây bàng bạc trôi lững lờ
Nắng trèo thung lũng lên đầu núi
Gío ghẹo muôn cành lá lẳng lơ

Chiều đã thấm đày hồn niên thiếu
Thổn thức, mông lung, với tủi hờn
Gío ngừng cũng giận rưng rưng nhớ
Mây tan trong nắng mãi thẩn thờ

Chưa từng hò hẹn với một ai
Mỗi lúc chiều buông lại thở dài
Chẳng biết một ai sao lại nhớ
Thầm gọi tên ai cõi xa mờ

Đã mấy năm rồi mõi cánh bay
Tim yêu chưa cạn đã đong đầy
Chiều những ngày xưa không còn nữa
Bóng ngã âm thầm dưới chân mây

Chiều biết lòng ta thôi đấy nhé
Đừng nói ai hay chuyện chúng mình
Ngày ấy trong lòng trai niên thiếu
Đã trót tương tư cái bóng chiều

No comments:

Post a Comment